Là bao công việc bình thường em ơi,
Nâng niu trách nhiệm với đời
Cảm thông chía sẻ cùng người gian lao
Cuộc đời dù có thế nào
Vẫn như sóng vỗ dạt dào ngoài khơi,
Tình người - hương nhụy của đời
Ngọt ngào đi, dẫu để rồi đắng cay.
Việc đời có thể rủi may
Nhưng không thể dễ mượn vay tình người,
Ơn ai phải nhớ suốt đời
Làm ơn đừng có bắt người phải ghi.
Việc gì cũng phải nghĩ suy
Vì sao, có trước, nước đi thế nào,
Tình gần gụi, nghĩa xa cao
Thiên nhiên đất nước thấm bao tình người.
Như cây cỏ với nắng trời
Cuộc đời nếu vắng tình người: khổ đau.