Thứ Sáu, 9 tháng 5, 2014

Tình người

Tình người là sự yêu thương
Là bao công việc bình thường em ơi,
Nâng niu trách nhiệm với đời
Cảm thông chía sẻ cùng người gian lao

Cuộc đời dù có thế nào
Vẫn như sóng vỗ dạt dào ngoài khơi,
Tình người - hương nhụy của đời
Ngọt ngào đi, dẫu để rồi đắng cay.

Việc đời có thể rủi may
Nhưng không thể dễ mượn vay tình người,
Ơn ai phải nhớ suốt đời
Làm ơn đừng có bắt người phải ghi.

Việc gì cũng phải nghĩ suy
Vì sao, có trước, nước đi thế nào,
Tình gần gụi, nghĩa xa cao
Thiên nhiên đất nước thấm bao tình người.

Như cây cỏ với nắng trời
Cuộc đời nếu vắng tình người: khổ đau.

Nắng gió

Nắng gió
Ở trường màu đỏ,
Trên sông màu trắng
Ngoài đồng màu xanh
Trên cao màu thiên thanh
Ngoài biển màu cẩm thạch,
Buổi sáng màu hồng
Hoàng hôn màu tím.

Hương gió thơm dịu
Dáng nắng thướt tha,
Gió to bao la
Nắng tỏa ấm áp,
Thoa không gian màu bạc
Thả vô vàn thác tia thẳng.

Nắng gió từ màu sáng trắng
Lan tràn lắng đọng, kết thành màu xanh,
Như tình yêu của em và anh
Từ trái non xanh chát đắng
Qua năm tháng
Thành trái ngọt lành chín đỏ thơm tho.

Em ơi! Cuộc đời chúng mình đó
Cũng từ nắng gió mà nên.

Buổi ban đầu

Em ơi! Buổi ban đầu
Gặp nhau bên hồ vắng,
Thấp thoáng dưới hàng cây thẳng
Em e lệ chào anh, nắng lao xao cành lá.

Những buổi học đêm lạnh giá
Những ngày nắng hạ lao động trên đồng
Em đã dành anh từng tia mắt sáng
Từng nụ cười kín đáo thẹn e
Như truyền anh hơi ấm nắng hè
Giữa đêm đông tái tê buồn tẻ.

Dáng em mảnh dẻ
Lời em nhỏ nhẹ
Mà vô biên sức trẻ
Của tình yêu lặng lẽ tuyệt vời

Em ơi! Tháng năm trôi
Anh mãi nhớ
Tình yêu buổi ban đầu
Bình dị, trong sáng, lắng sâu cuộc đời.

Tình yêu


Khi lao động hết lòng chăm chỉ
Đem đức tài dâng hiến nước dân, 
Sao lúc ấy cho lòng nhẹ chảy
Trong âm thanh thế giới thiên thần

Ôi ! Cuộc sống mùa xuân bát ngát
Tâm hồn dào dạt biển bao la,
Tình yêu ơi, diệu kỳ vô giá
Muôn thủa cuộc đời vẫn ngợi ca

Khi tha thiết đắm say rung động
Đều thấy đời bổng cánh giữa không,
Ôm vũ trụ trong nồng ngực nở
Trái tim mình rộng mở mênh mông

Tình yêu cho cuộc đời màu hồng
Như gió lộng làm sóng biển tung,
Như nắng ngời cây xanh biếc lá
Cho con người hạnh phúc thăng hoa

Dù Nam Bộ trở thành băng giá
Dù Bắc Hà là một đại dương,
Dù biển Đông không còn nước nữa
Cuộc đời vẫn sáng lửa tình yêu.

Có chi

Có chi xin chớ thở dài
Quên đi bao nỗi u hoài, người ơi!
Dù đau bao chuyện ở đời
Vẫn xanh cuộc sống, vẫn ngời niềm tin

Xã Tả Thanh Oai

Xã Tả Thanh Oai khởi sắc hương
Đây con sông Nhuệ lượn theo đường
Lúa đồng mơn mởn lung linh thảm
Hồ cá mênh mông lấp lánh gương
Rực rỡ mái trường - ngời trí tuệ
Rạng ngời nét mặt - sáng yêu thương
Con người, cảnh vật niềm kiêu hãnh
Văn hiến, anh hùng, ngát bốn phương

Cảnh quê

Anh dẫn em cùng vãng cảnh quê
Nhuệ Giang sóng vỗ  đón em về
Đường xoài rong ruổi - lòng thư thái
Ngõ trúc la đà - dạ mải mê
Nhìn lúa lao xao - đồng bát ngát
Nghe ve ra rả - bãi xum xuê
Ta bơi trong biển tình lưu luyến
Mắt đắm nhìn nhau nguyện ước thề

Chào em

Với em, tôi khép màn sân khấu
Tự giấu mình sau cánh cửa lầu,
Ai hỏi: sao tình không cháy nữa?
Lạnh lùng: tim hết lửa còn đâu.

Chào em, đời lặng thầm tôi sống
Giữa một nơi yên tĩnh tiếng lòng,
Cùng cỏ cây trời mây cảm thụ
Vui thơ ca xướng họa thong dong

Đừng khóc

Mưa ào gió át tiếng than gào
Như vút vào em vạn mũi lao
Lướt mướt lệ hòa làn nước xối
Tôi nhìn lòng nhức nhối vì sao?

Đỡ lấy em, tôi nén nghẹn ngào
Ngỡ mình vừa ngã tít từ cao,
Dù đau thương cũng xin đừng khóc
Nước mắt đâu làm biển sóng xao.

Tặng vợ

Bà xã xuân này tuổi sáu lăm
Cái già đã đến những tia tăm
Bờ mi đâu nữa trăng đầu tháng
Mái tóc nào còn suối giữa năm
Run rẩy hai chân lần kế cận
Lờ mờ đôi mắt hướng xa xăm
Nắng mưa em hỡi còn trăn trở
Mặc, vẫn cùng anh ngắm nguyệt trần

Nghề thày

Chăm chỉ trồng người sống thẳng ngay
Trọn đời cầm phấn trắng hai tay
Nhân tài đất nước say đào tạo
Truyền thống cha ông mải dựng xây
Gắng sức học hành - tình thắm đẹp
Ra công giảng dạy - nghĩa sâu dày
Gian nan không nản, đời xanh sạch
Thành đạt học sinh - hạnh phúc thày.

Thăm đền Hùng

Mùa xuân nô nức đến đền Hùng
Xe nối đuôi nhau xuyên thảm nhung,
Non nước mây trời màu rực rỡ
Trẻ già ríu rít - vui không cùng.

Dân tộc Việt Nam trọng hiếu trung
Nhớ công dựng nước các vua Hùng
Tháng ba giỗ Tổ - ngày mười chẵn
Nam Bắc muôn người chân nối chân

Tiết trời se lạnh cảnh mênh mông
Đền Thượng, đền Trung tôi đứng trông
Cây lá đan nhau như chiến lũy
Sông quanh, núi lượn - dáng Tiên Rồng

Phú Thọ muôn đời rạng Tổ Tông
Bao la sông núi vững như đồng,
Có hôm nay bởi xưa hun đúc
Hơn bốn ngàn năm bao chiến công.

Thứ Năm, 15 tháng 3, 2012

Nhớ

Ảnh minh họa
Nhớ ngày xưa ấy - buổi đầu tiên
Em dáng cao cao vẻ dịu hiền
Lời nói nhẹ nhàng bao cuốn hút
Nụ cười tan biến mọi ưu phiền.

Thu sang

Ảnh internet
Thấp thoáng ngọn heo may, gió đổi mùa
Sen xào xạc, cỏ lưa thưa
Trời se se lạnh, mây mờ mỏng
Đàn én về xa khuất bóng dừa.

Ngày mỏng dần đi, đêm giãn ra
Trưa hưng hửng nắng, tối sương nhòa
Dòng sông yên ả như pha khói
Hàng liễu bên bờ bóng sóng thoa.